Nếu có hai cái cây, bạn sẽ chặt cây nào? Câu hỏi này tưởng chừng đơn giản nhưng lại chỉ ra nguyên nhân khiến nhiều người khó đạt được thành công.
Từ Bỉnh Nam ở thành Tô Châu và Hà Thư Điền ở Thanh Phổ đều tinh thông y thuật, hai người nổi tiếng một thời. Đương thời, ở Tô Châu có một thương gia họ Lưu, gia đình rất giàu có nhưng lại chỉ có một cậu con trai, thường mắc bệnh thương hàn vào mùa xuân, bệnh tình rất nguy kịch, các bác sĩ bó tay vô sách, nên họ Lưu đã dùng rất nhiều tiền để mời hai vị y sư này khám bệnh cho con trai mình.
Trong phương ngữ Quảng Đông có câu nói: “Tài đến tự có phương, bạn ơi chớ bàng hoàng. Ăn bao nhiêu dùng bao nhiêu, toàn bộ đều đã định”, ý tứ là nói, một cá nhân phát tài tự có cách của nó, không cần bạn phải khó nhọc khổ tâm trù hoạch. Ăn bao nhiêu, mặc bao nhiêu, dùng bao nhiêu, đều đã được an bài. Câu chuyện dưới đây có thể phản ánh ra đạo lý đó.
Những người thường ngày làm việc không tham lam không biển thủ, đối đãi tử tế và hảo tâm với người khác, sau khi trải qua những bấp bênh của cuộc đời, họ có thể nhận được sự hồi báo hậu hĩnh.
Trong loạn thế quỷ quyệt, có người trông giống kẻ cướp nhưng thực ra lại là người tốt, có người trông giống người tốt nhưng thực sự lại là kẻ cướp.
Vào cuối thời nhà Thanh, có một Nho sinh tên là Lã Cư Hàn, là người Bác Bình, Đông Xương (nay là thành phố Liêu Thành, phủ Đông Xương, tỉnh Sơn Đông). Cha chàng là Lã Nhân Tế, từng làm lang trung Bộ Hộ, qua đời khi đang đương chức. Mẹ chàng, phu nhân Tiết, cũng là người đức hạnh tài năng, giáo dục chàng vô cùng nghiêm khắc.
Trong khu chợ vốn náo nhiệt có một quán trọ tên là “Tín Thành”, nơi khách trọ đến đến đi đi như sông không ngừng chảy.
Đó là buổi chiều đẹp nhất của một năm, ông ngoại tôi bảo vậy: Chiều 30 Tết. Có rất nhiều công việc nhưng đến chiều Ba mươi, tất cả phải hoàn tất. Bánh chưng cũng đã được gói xong, chỉ chờ bắc lên bếp.
Chuyên gia phong thủy Nguyễn Song Hà tư vấn, trước khi tiến hành rút chân nhang ngày cuối năm cần phải có bước này, nếu không theo dân gian sẽ bị coi là mạo phạm, kinh động đến các chư vị thần linh.
Một cá nhân trong mệnh không có điều gì đó, liệu có thể dựa vào đi cửa sau mà đạt được những gì mình muốn không? Đối với những chuyện nhỏ thì cũng có thể đi cửa sau nhờ vả được, nhưng một khi liên quan đến những việc lớn về danh lợi, chẳng hạn như thi cử đỗ đạt v.v., nếu trong mệnh không có, thì dù có đi cửa sau cũng không thể thành tựu, dưới đây là một ví dụ.