Trong mệnh có gì rồi cuối cùng sẽ có, chỉ cần giữ được tâm thiện lương và bình hòa

Người xưa nói: “Việc mình không có ý làm, mà thành, đó là do ý Trời vậy. Việc gì mình không mong cầu mà tự nhiên tới, đó là do mệnh Trời vậy”. Vì vậy người xưa có khuyên rằng: “Trong mệnh mà có cái đó thì cuối cùng cũng sẽ có, trong mệnh mà không có cái đó thì chớ cưỡng cầu”.

Nhường người một phần có hại gì đâu, kém người một phân có gì phải đố kỵ?

Chuyện kể rằng, ở ngôi chùa cổ trên ngọn núi nọ có một sư trụ trì già sống cùng hai chú tiểu.

Có một thứ tình yêu như bản nhạc không lời…

Mối tình dang dở thường dịu ngọt, vì thế nên hồi ức ta thường mãi mãi ghé thăm. Tình yêu chưa kịp bộc lộ như bản nhạc không lời, bởi không lời mà chất chứa bao nhiêu nỗi niềm sâu kín.

Chuyện trên đời hợp tan đều do định số, duyên đến duyên đi hãy tùy kỳ tự nhiên mà đối đãi

Có những đôi tình nhân không còn thực sự yêu nhau, không còn hợp nhau nữa nhưng lại vì luyến tiếc những tháng ngày xưa cũ mà không đành buông tay. Tuy nhiên, mọi chuyện trên đời hợp tan ấy đều do định số, duyên đã cạn, nợ đã hoàn thì kéo giữ cũng chỉ càng thêm buồn thêm khổ, thêm dày vò nhau hơn…

Sông có khúc, người có lúc, vạn sự tùy duyên không tranh đấu thì hạnh phúc đong đầy

Trăng có khi tròn khi khuyết, khi tỏ khi mờ, người thì có lúc hưng, lúc bại. Vậy nên làm người đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao, vạn sự hanh thông, muôn điều hòa thuận.

Luật nhân quả tuỳ duyên, tuỳ phận trong tử vi

Trong lá số tử vi, vòng Tràng Sinh đã kín đáo giảng giải đời người không phải là một đường thẳng đi từ sinh đến tuyệt là hết. Còn hai giai đoạn Thai và Dưỡng nối liền Tuyệt với Sinh thành một vòng kín quay vòng luân lưu vô hạn. Thời gian biến dịch hết thịnh phải suy, suy tàn lại kéo màn hưng thịnh. Kiếp nhân sinh do 2 vòng Thiên Can (Lộc Tồn) và Địa Chi (Thái Tuế) đúc nắn nhưng không thể không có bản ngã là mình gây nghiệp quả. Một chén cơm ngon không thể không có công bằng người nấu chín.